Hồi trẻ tôi ước có nhà lầu xe hơi. Tôi nghĩ mình phải cố gắng giàu có bằng mọi cách
Lớn lên tôi bị cuộc đời quăng quật, làm giàu đâu phải là chuyện dễ, muốn làm chủ bạn phải đổ mồ hôi sôi nước mắt bằng tài năng thật sự của bạn. Nhưng trong sâu thẳm tôi vẫn mơ ước mình là 1 doanh nhân thành đạt
Trước khi trở nên giàu có (vì bây giờ đang nghèo rớt mùng tơi) tôi học được vô số bài học đường đời
Tôi học được sự hạnh phúc và bình yên trong tâm thức, mỗi ngày và mỗi ngày
Tôi học được thế nào là vừa đủ
Tôi học được sự trí tuệ trong khiêm nhường và từ bi
Và tôi không mơ ước giống như lúc còn trẻ nữa.
Tôi theo đuổi đam mê làm doanh nhân của mình, bằng cách phụng sự xã hội, bằng cách mang tới cho xã hội này điều gì đó thật ý nghĩa và tốt đẹp.
Tôi học cách kiên trì nhẫn nại không vội vã
Tôi học cách thấu hiểu mọi người, lắng nghe con người, nhìn cuộc sống này một cách say mê và tràn đầy hứng thú. Như một đứa trẻ con mải miết chạy trên cánh đồng bất tận đuổi theo những tia nắng phía xa mà không biết mệt.
Có lẽ tôi đang bị thực tế khuất phục thành con người bình thường như bao con người khác.
Không, tôi đang tuân theo quy luật thực tế, hiểu chân lý để trở thành con người xuất chúng.
Bạn chỉ có một lần được sống, hãy in dấu của bạn trong cuộc đời này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét