Hỉ nộ ái ố với nhân viên !
Ai mà chả có lần tức giận với cấp dưới vì công việc không suôn sẻ như ý muốn, tình hình kinh doanh liên tục lỗ và lỗ, mọi thứ cứ như lao xuống dốc không phanh. Nhưng bài học rút ra ở đây là thái độ như thế nào?
Có 1 nghịch lý là khi kinh doanh thuận lợi thì mọi thứ cực kỳ thuận lợi. Doanh thu ổn định, tăng trưởng, nhân viên làm việc suôn sẻ hiệu quả, mọi thứ dường như perfect chả có gì phải căng thẳng, bực dọc. Thế nhưng khi mọi thứ bắt đầu lao dốc, cắm mỏ thì y như rằng, doanh thu liên tiếp âm và âm, nhân viên làm việc cứ phạm sai lầm liên tục và liên tục, mọi thứ dường như đều chống lại bản thân. Ủa sao kỳ vậy ta, sao cứ nhằm vào lúc khốn đốn mà đổ dồn 1 cục... Thực ra nó rất chi là dễ hiểu, khi mọi thứ suôn sẻ, tâm lý con người thoải mái, trong trạng thái hưng phấn, và mọi thứ nhanh chóng giải quyết dễ dàng, suôn sẻ, thực ra nhân viên thì lúc nào cũng mắc sai lầm, tuy nhiên lúc thuận lợi người ta không dễ gì nhận ra sai lầm đó, hoặc nếu có thì cũng dễ dàng bỏ qua không vấn đề gì phải căng thẳng với nhau. Nhưng lúc khó khăn ập đến thì hoàn toàn ngược lại à nha, tâm lý con người lúc này bị dồn nén, stress và rất căng thẳng, do vậy trong lúc này 1 lỗi nhỏ cũng gây ra rất nhiều sai lầm (lúc này lỗi lầm luôn bị phóng đại lên gấp nhiều lần). Và thế là, Sếp xả stress vào nhân viên, nhân viên chịu không nổi xả stress vào khách hàng, dịch vụ liên quan...kinh doanh tiếp tục lao dốc không gì cứu vãn được.
Thế trong trường hợp này người nông dân phải làm sao?
Đơn giản là sếp phải điều chỉnh tâm lý thôi, cho nhân viên biết tình trạng kinh doanh, và phải giúp đỡ nhân viên vượt qua tâm lý stress.
Nói thì dễ làm thì mới khó. Đương nhiên là vậy, nhưng trước tiên bắt đầu từ trong suy nghĩ, phải nghĩ rằng:
1. Liệu tức giận có giải quyết được vấn đề gì không?
Không
2. Nó gây ra hậu quả gì mà tại sao không giải quyết được? ?
-Tức giận xả stress vào nhân viên có thể giúp sếp bớt stress 1 chút, nhưng tiếp theo là 1 chuỗi hành động leo thang mà không kiểm soát được, giận mà xả là cứ tiếp tục xả hoài, đợt sau dữ dội gay gắt hơn đợt trước, ai có thể chịu đựng được khi sếp suốt ngày cáu giận với mắng mỏ nhân viên, không sớm thì muộn nghỉ việc luôn cho khỏe, tâm lý chung sẽ là như vậy (đương nhiên nếu sếp muốn nhân viên nghỉ việc thì có thể dùng cách này, nhưng mà hạ sách quá, lại gây ấn tượng k tốt khi người ta rời công ty, không khéo còn bị rêu rao ra bên ngoài, giảm sút hình tượng và uy tín của sếp)
-Sếp xả giận xuống nhân viên làm nhân viên căng thẳng, chắc chắn làm việc sẽ không hiệu quả, làm việc là tâm trạng thoải mái và hưng phấn thì mới đạt năng suất cao, còn cứ trong tình trạng nơm nớp lo sợ thì có mà thánh mới làm được, người chứ có phải máy đâu. Chưa kể đến chuyện nhân viên không giữ bình tĩnh khi nói chuyện với khách hàng, đối tác. Ôi giời, quá nguy hiểm, trong lúc kinh doanh sụt giảm thê thảm mà còn không chăm sóc khách hàng, đối tác cho tốt thì thôi sập tiệm cho rồi. Thế đấy, chính sếp làm công ty phá sản chứ không phải ai khác đâu nhé, đừng có đổ lỗi cho nhân viên nhé.
3. Thôi được rồi, thế điều chỉnh tâm lý thế nào?
-Đơn giản thôi, thấy bài học nhỡn tiền của việc tức giận không giải quyết được vấn đề, làm tình trạng càng thêm tồi tệ thì chả ai dại gì mà tức giận cả.
-Đặt nhân viên trong tình trạng cảnh báo tình hình kinh doanh tồi tệ của công ty, sau đó tiếp thêm động lực cho nhân viên cố gắng, trong lúc này cần phải hoạt động nhuần nhuyễn hơn nữa, nhắc nhở các lỗi đơn giản nhưng có thể mắc phải, tránh cho nhân viên phạm sai lầm, lưu ý nhắc nhở lỗi nhưng kèm theo biện pháp nhé, chứ nhắc nhở không không chả giải quyết được vấn đề gì đâu, sếp là phải vậy, không có chuyện nói suông để mặc nhân viên tự bơi, ghét nhất kiểu sếp nói mà chả biết làm, nghe là muốn lộn tiết rồi.
-Luôn luôn theo dõi tình hình công việc sát sao của nhân viên. Để chi. Để mà điều chỉnh chớ chi, thấy nhân viên bị bế tắc cái là phải lao vô giúp đỡ liền, tìm cách giải quyết gỡ rối, đưa ra biện pháp cho nhân viên làm, thấy không ổn phải đổi ngay biện pháp khác, đến khi nào thấy suôn sẻ ok thì mới thôi, chứ để nhân viên bế tắc dậm chân tại chỗ mà không biết thúc đẩy thì thua rồi, phá sản là cái chắc.
- Sếp mà tập trung lo lắng, theo dõi công việc sát sao của nhân viên, nghĩ cách điều chỉnh thì sẽ tự nhiên quên hẳn cái cảm giác tức giận bực dọc, hết hỉ nộ ái ố với nhân viên liền. Như thế thì sớm muộn gì công ty sẽ vượt qua khủng hoảng thôi :)